Loading...

ĐỜI TRỤ TRÌ

                                                     Trụ trì nghe thật là oai,
                                                     Sớm khuya thức giấc, trong ngoài lo toan.
                                                     Việc chùa trăm thứ mất còn,
                                                     Một mình gánh chịu, mỏi mòn quanh ta.
 
                                                     Trụ trì lo bảy lo ba,
                                                     Lo tam lo tứ, lo xa lo gần.
                                                     Lo từ giấc ngủ miếng ăn,
                                                     Lo cho đại chúng, ân cần nhỏ to.
 
                                                     Trụ trì sớm tối dặn dò,
                                                     Tụng kinh niệm Phật, chăm lo nhang dầu.
                                                     Có khi thức trọn đêm thâu,
                                                     Nào nhân, nào nghĩa, nỗi sầu bủa vây.
 
                                                     Trụ trì phải chạy đó đây,
                                                     Điện nước ăn uống, tháng ngày phải lo.
                                                     Gặp hoàn cảnh khổ, nguy to,
                                                     Vừa lo vật chất, vừa lo tinh thần.
 
                                                     Trụ trì sớm phải quét sân,
                                                     Cho chùa tươm tất, góp phần tịnh tu.
                                                     Gặp thời tiếc khổ mây mù,
                                                     Mưa to xối xuống, chỗ tu nhạt nhoà.
 
                                                     Trụ trì trưa phải đơm hoa,
                                                     Cúng dường lên Phật, ngự toà trang nghiêm.
                                                     Lo cho đại chúng niềm riêng,
                                                     Có chỗ yên tịnh, khỏi phiền não chi.
 
                                                     Trụ trì tối phải tu trì,
                                                     Tham thiền niệm Phật, đôi khi nặng lòng.
                                                     Ngồi tĩnh toạ giữa hư không,
                                                     Mà nghe canh cánh, nỗi lòng chùa nhơ.
 
                                                     Trụ trì đâu dám mộng mơ,
                                                     Phải lo quét dọn từ tờ mờ sương.
                                                     Phải lo mọi chuyện trăm đường,
                                                     Nào thương, nào ghét, đời thường săm soi.
 
                                                     Trụ trì gánh chịu trong ngoài,
                                                     Trên thì cung kính, dưới thời yêu thương.
                                                     Đôi khi gặp phải tai ương,
                                                     Một mình cam chịu, ghét thương cũng đành.
 
                                                     Trụ trì phải chạy lanh quanh,
                                                     Lo cho thiên hạ khỏi sanh tử này.
                                                     Trầm luân khổ hải đổi thay,
                                                     Mong cho nhân loại, đêm ngày an vui.
 
                                                     Trụ trì đôi lúc ngậm ngùi,
                                                     Có khi vò trán, buồn vui sự đời.
                                                     Chắp tay thành đoá sen tươi,
                                                     Trao cho trần thế, nụ cười hữu duyên.
 
                                                     Trụ trì học hỏi triền miên,
                                                     Học từ việc nhỏ, thánh hiền dạy khuyên.
                                                     Luyện cho tâm tánh ngoan hiền,
                                                     Một mình gánh chịu, khỏi phiền phức ai.
 
Tác giả: Thôi Kệ
Ảnh: Internet

Có thể bạn quan tâm


Đăng ký

Địa chỉ

Email

Facebook