Nhớ thuở xưa Phật vừa thành đạo
Cội Bồ đề sen báu toả hương
Thế Tôn tuyên cáo mười phương
Nhà nay kẻ thợ hết đường dựng xây.
Ngôi nhà kia, thân này Năm uẩn
Sắc Thọ Hành Tưởng Thức mượn tên
Kẻ thợ – Tham ái lâu bền
Tạo ra nhà cửa xuống lên sáu đàng.
Năm uẩn chia hai phần Danh-Sắc
Thọ Tưởng Hành với Thức là Danh
Cùng Sắc biểu hiện ra thân
Tứ đại năng, sở tác thành bởi duyên.
Đất chất cứng; lỏng mềm là nước
Gió: khí, hơi; lửa: nóng trong ngoài.
Bốn đại hoà hợp, ta chơi
Còn không thì phải ngậm ngùi tấm thân.
Thọ, cảm giác, lãnh nạp tuỳ xúc
Do căn, trần chạm đụng vào nhau
Làm ta cảm nhận vui, sầu
Hoặc là xả thọ không đau chẳng mừng.
Tưởng, tri giác, thủ tượng vi nghĩa
Lấy ảnh ngoài đem để vào tâm
Suy lường, đo đạt, đếm đong…
Để cho cảm thọ trong lòng càng sâu.
Hành, ý chí, thiên lưu, tạo tác
Là thích, tham… bám chắc cảnh trần
Vốn Tư tâm sở của tâm
Đưa ra quyết định thánh phàm ngay đây.
Thức, nhận biết, phân biệt các pháp
Khi nội ngoại sáu xứ gặp nhau
Thức kia mới hiện ra mau
Tưởng ghi ảnh tượng rồi sau Thọ, Hành…
Tấm thân này đã danh Năm uẩn
Năm uẩn kia có thật bền lâu?!
Bốn đại không hợp ta sầu
Hôm nay xanh tóc mai đầu bạc phơ.
Một nhành hoa phất phơ trước gió
Sáng ra nhìn…’đẹp quá hởi bông’
Chiều về chán ghét …’chẳng trông’
Vì hoa đã rụng sắc hồng còn đâu!
Danh hay Sắc… quán sâu …tạm bợ
Lúc vui mừng, lúc khổ sầu bi…
Nếu ta tham ái mê si
Giữ chặt Năm uẩn tức thì khổ đau.
Vì khổ đau tạo bao ác nghiệp
Làm cho ta muôn kiếp lạc loài
Luân hồi ba cõi nổi trôi
Gian truân khó nhọc… hởi ôi phàm trần!
Đệ tử Phật nhận chân cho rõ
Dùng Pháp mầu quyết tỏ thật nhanh
Thân này-Năm uẩn-Sắc Danh
Đừng nên tốn sức tranh giành vì thân
Đừng nuôi thân bằng danh, bằng lợi,
Cũng đừng bằng chức vị, quyền cao
Sắc đẹp, tuổi trẻ, tự hào…
Tựa như một giấc chiêm bao Kê Vàng.
Vượt hết thảy, vượt qua hết thảy,
Đến bờ kia Năm uẩn đều không
Đến rồi, Năm uẩn đã không
Niết-bàn an lạc, thong dong cuộc đời.
Thích Chúc Tâm
Ảnh: Internet.