Có một người đệ tử xuất gia được hai năm, một hôm quỳ bạch vị Sư-phụ rằng:
“Bạch Thầy, con xin Thầy cho phép con trở về sống với gia đình, vì con thấy việc tu hành quá khó khăn, khắc khổ, con theo chẳng nổi nữa.”
Vị Sư phụ liền hỏi: “Trước kia, con làm nghề gì?”
– Bạch Thầy, chẳng dám nói dối Thầy, trước kia con làm nghề ăn trộm.
– Thế thì đi tu cũng hợp với con đấy!
– Bạch Thầy, Thầy nói sao, con không hiểu.
-Này con, nghe Thầy hỏi. Khi đi ăn trộm, con làm cách nào ?
-Bạch Thầy, trước khi ra tay, con phải cố gắng rình xem người chủ nhà cất tiền bạc ở đâu, lúc nào anh ta ngủ say rồi con mới khoét vách vào nhà trộm của.
-Thế à ! Việc đi tu cũng vậy thôi. Con cứ rình mò xem tâm của con lúc nào nó muốn làm điều quấy, chận lại, đừng cho việc ác khởi lên. Con cứ rình mò như thế, ngày này qua ngày khác, chẳng buông lơi, đó chính là con đang tu đó!
Sưu tầm.
Ảnh: Internet.